Rao giảng cũng là chơi.Và cũng không làm ấm lòng những đứa trẻ ngoan.Và cũng không làm ấm lòng những đứa trẻ ngoan.Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây.Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có.Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung.Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng.Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng.Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa.Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi.