Có một kẽ hở rất hẹp mà nhà tâm lý học trị liệu phải bước qua ở đây.Những người hay phán xét người khác nói họ thường lớn lên trong những gia đình có thói quen này.Những ảo tưởng của John Hinckley (1) về Jodie Foster cho chúng ta bài học rằng đừng đánh giá quá thấp tình yêu đơn phương.Chúng ta bị bỏ lại một mình để tự khám phá ra làm thế nào có thể liên lạc được với người khác, đặc biệt là những người khác giới vốn tương phản với chúng ta trong những nhu cầu và khao khát của họ, trong khi những gì mang tính lý thuyết mà chúng ta tự thực hành thường vẫn ở tình trạng mù mờ phát chán.Điều này là đúng đối với những ai phải chịu những thảm hoạ lớn (như chế độ nô lệ, nạn diệt chủng) hay những thử thách lớn lao mang tính cá nhân (như tội ác và bệnh tật).«Tôi không biết là ông sẽ tìm thấy gì.để đảm nhận những sự liều lĩnh mà phần còn lại trong số chúng ta sợ phải chấp nhận.Nếu họ ít kiểm soát trong công việc thì họ phải trả giá bằng sự kém hiệu quả.Chúng ta không thành công ngay được.Rất dễ để thấy tại sao mối quan hệ như vậy thường chứa đựng những hạt giống của sự thất vọng và tức giận.
