Suốt buổi lễ trao giải thưởng kinh doanh vào năm 1993, ông Lý Quang Diệu, nguyên Thủ tướng Singapore, đã dẫn lời của nhiều doanh nhân rằng người Singapore ít khi cố gắng và luôn có thái độ “Kia-Su” (khiếp sợ), tạm dịch là “sợ thua”, “sợ tổn thất”, “sợ thất bại”.Thay vì quan tâm đén nguyên nhân, chúng ta chỉ nghĩ đến kết quả.Ông được bảo rằng điểm số của ông không đủ và ông sẽ lãng phí thời gian.Mooyj cuộc thí nghiệm đã được tiến hành tại một nhà an dưỡng ở Connecticut (Mĩ),nơi các công dân lớn tuổi được tự mình chọn cây (lạo trồng trong nhà ) để chăm sóc .Một ki lo titanium được đưa vào cánh tay và vai của bà để giữ chúng dính lại với nhau.Cũng như nhiều bác sĩ mới tốt nghiệp ở khoa ngoại lúc ấy, ông ước mơ được tiếp tục tho học khóa đào tạo y ở Mỹ.Mặc dù xuất thân trong một gia đình hoàng tộc, ông được sinh ra trong một ngôi làng nhỏ bé, nơi những túp lều tranh không có nước để sunh hoạt và không có cả điện.Khi ấy, bà tự nhủ sẽ không bao giờ trở lại cảnh nghèo nữa.Cuối cùng, để mở rộng việc kinh doanh, bà phải bán rẻ căn hộ của mình và chuyển đến một căn hộ ổ chuột, không nước máy và điện.Bạn sẽ làm thế nào nếu bạn thua cuộc? Bạn sẽ làm gì nếu bạn của bạn hơn mình, nếu trong công việc bạn bị xa sút, nêu thu nhập của bạn không thể sánh được với những người cùng địa vị? Bạn sẽ làm gì nếu họ mua được mấy ngôi nhà, còn bạn thì không, bạn đang già đi còn những người trẻ tuổi hơn lại đang vượt bạn? Liệu bạn có quá già để thành công? Liệu bạn co trễ lắm để thành công?
