Đó là ham muốn của kẻ thất học khi kiến thức giáo khoa của hắn chả có gì.Cũng có thể gọi là sáng hôm sau.Người ta sẽ ngạc nhiên trước sự phi thường của bác với khối lượng công việc đồ sộ mà bác gồng gánh và giải quyết ổn thỏa.Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh.Bố mẹ dắt bóng nhưng không lừa qua được tôi.Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này.Nơi thì cà phê đèn hiu hắt.Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ.Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi.
