Bác không thoát được ra đâu.Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ.Vật chất? Bạn đâu có.Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ.Đúng mà cũng không đúng.Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi.Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật.Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình.Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ.Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.