Ông Eastman: Ông làm tôi nhớ lại một điều mà tôi cơ hồ quên mất.Đó là lần đầu tiên trong đời tôi được gặp một nhà thực vật học và ông ấy nói chuyện nghe muốn mê.Nhưng vì mới vài ngày nay, tôi đã đi thăm hết các mỏ ở phương Nam, trò chuyện với các người thay mặt anh em, thăm viếng gia đình anh em, hỏi han vợ con của anh em.Nhưng tôi thú rằng nhớ lại bức thư đó tôi xấu hổ lắm".Hồi đó cháu 19 tuổi, mới ở trường ra, nghĩa là không có một chút xíu kinh nghiệm nào về thương mãi.Sau khi cưới, nhà tôi cần kiệm từng đồng và làm ăn cho vốn tôi sinh sôi nảy nở.Con gái bà không biết trả lời ra sao, sa lệ.Và "ông Copper" thích được gọi như vậy lắm.Cô muốn cho cháu chiếc xe này".Tôi trở về, tươi tỉnh.