Để có tiền trang trải chi phí sinh hoạt, ông xin vào làm việc cho một nhà máy cao su ở ngoại ô Paris.Đấy là nơi nguy hiểm đanh rình rập.Năm 1952, ông thành lập daonh nghiệp xuất nhập khẩu và sản xuất xà bông ở Jakarta và sau đó mở rộng hoạt động sang ngành dệt và ngân hàng.Nhiều năm sau,người ta nghe người chủ cũ bình luận:"Cho đến khi tôi tính toán ra,mỗi từ tôi dùng để bác bỏ Woolworth đã làm tôi mất khoảng 1 triệu đô la".Đớ chính là lúc khổi đầu một sự nghiệp chính trị khiến ông phải đối diện với cái chết 5 lần, bị đánh đập, bị bắt cóc, bị giam 6 năm liền trong tù và trải qua 10 năm lưu đày.Tất cả chúng ta không thể làm thuyền trưởng nhưng có thể làm thủy thủTrong một buổi họp, chúng tôi được hỏi một câu hỏi rất rành mạch( không biết có phải vậy không nhưng chúng tôi nghĩ vậy): “ Ai không muốn gặp rắc rối, xin hãy giơ tay lên?” .Tôi sinh ra trong tầng lớp thấp kém của xã hội, giữa những người nói năng rất thô lỗ và cộc cằn, nơi mà hằng ngày mọi người cứ luôn miệng chửi thề và nói những từ khó nghe.,tim bạn sẽ “đau nhói” và bạn có thể bị mất ngủ nhiều đêm,không ăn uống nổi,.Cuộc sống dường như trở nên vô nghĩa và tôi muốn tự sát cho rồi.
