Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn.Bạn hỏi ý kiến lý trí như vậy (nó không đòi tiền công đâu) và kết quả là lần sau, nếu món bò tái lại chín quá nữa thì bạn cũng rất bình tĩnh vui vẻ coi anh bếp như bạn bè và nhã nhặn yêu cầu anh ta cẩn thận hơn một chút.Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.Bạn xanh xao và mệt nhọc.Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ?Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Sao? Bạn bảo dùng hết năng lực vào 16 giờ đó thì 8 giờ còn lại sẽ mất giá trị ư? Không.
