Hãy chú tâm vào hơi thở và nhận rằng bạn không phải là người làm cho hơi thở này xảy ra.Trong đời sống hằng ngày, bạn có thể thực tập để nhận thức chính mình như là một trường nhận thức trong đó toàn thể những tình huống trong đời sống của bạn được phơi bày?Nhưng đó không phải là nỗi bất hạnh và cũng không phải là vấn đề gì của riêng bạn.Cho nên bạn mới nói “Nhìn kìa, Tôi đó” (41).Đây là điều câp thiết nhất trong thời điểm này.Cảm nhận chân thật về tự thân ấy chính là bản chất chân thật của bạn, là khả năng nhận biết ở trong bạn đối với những gì dang xảy ra ngay trong phút giây này.Nhận thức này sẽ giúp cho bạn thôi đồng hoá mình một cách vô thức với những suy nghĩ đó.Hầu như không còn khổ đau tâm lý nào còn sót lại ở trong họ.(56) Tâm thức đồng nhất: Đó là phút igây khi trong ta không có sự phản biệt ta với người.Bạn có thể cảm nhận sâu lắng ở bên trong rằng bạn thực đã biết rõ điều này? Bạn có thể cảm nhận rằng mình thực đã là Cái Đó?