- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.Có thể nói rằng cảm giác luôn luôn ngóng trông, mong mỏi đó, hễ sống thì phải có, không thể tách nó ra khỏi đời sống được.Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Có người phải làm việc nhiều hơn người đó để kiếm ăn, nhưng có kẻ lại làm ít hơn.Y có thể chết trôi trước khi tới cảng Said; y có thể bỏ mạng một cách không vẻ vang chút nào trên bờ Hồng hải; ý muốn của y có thể không bao giờ thực hiện được.Và khi đọc xong bạn thành thật tự hỏi còn ghét thơ nữa không? Tôi đã biết nhiều người đọc xong rồi, tự nhận rằng từ trước oán thơ là hoàn toàn nhầm lẫn.Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Không có một vị thần linh nào bảo: "Người này hoặc là điên, hoặc có óc nô lệ.
