“dù sao dám đương đầu với những việc phi thường, giành được chiến thắng huy hoàng hay đã gặp không ít thất bại còn tốt hơn là đứng vòa hàng ngũ những kẻ phẫn chí không biết đến cả niềm vui hay nỗi khổ vì họ sống trong buổi hoàng hôn u ám không biết đến cả chiến thắng hay thất bại.Mỗi buổi sáng thức dậy đừng quên là ta phải hình dung trong đầu mình những hình ảnh con người đã thành công mà ta muốn trở thành.Vòa tháng 6 năm 1913, ông rời Sài Gòn với ý định ra nước người tìm đường cứu nước.Dù chỉ học ở trường ba tháng, ông đã trở thành một nhà phát minh vĩ đại nhất mọi thời đại.Nhưng tai họa ấy lại là điều phúc lành vì nhờ đó, ông có thời gian để nghiên cứu về căn bệnh ung thư mà ông yêu thích.Đừng mong ăn ngon ngủ yên .Ông bắt đầu làm phiên dịch cho một tờ báo tiếng Trung Quốc và một công ty thương mại Trung Quốc.Không có gì ngạc nhiên khi tỉ lệ trẻ em trên thế giới tự sát đang gia tăng , đặc biệt là ở các nước đang có tình hình nói trên.Ta sẽ dùng nó làm cho sự đau khổ biến mất khỏi cuộc đời bà”.Suốt một phần tư thế kỉ, tôi chưa bao giờ thấy anh trở về nhà với những lời phàn nàn hay đề cập đến sự đau đớn dù chỉ là một lần.