Đóng quá khứ lại! Để cho quá khứ đã chết rồi tự chôn nó.Có nỗi gì lo lắng thì người cầu Chúa.Sáng dậy tôi có quyết: "Nắm lấy ngày hôm nay" để tận hưởng 24 giờ đó không?Chán nản, nát lòng, tôi không biết quay ngã nào.Tôi hỏi ông liệu ông có bình phục và khỏe mạnh như trước không, ông nhún vai trả lời một cách mập mờ:Ông viết: "Khi võ quan kia lại gần tôi, tôi còn nhức đầu như búa bổ, nhưng đọc xong bức thư, tôi khỏi liền".Tôi bèn bắt đầu "tốp lo" mỗi khi gặp điều gì ưu phiển bất mãn.Nhiều khi có những nỗi riêng không bàn với ai được, cả với những người thân thiết hoặc bạn chí thiết nữa.Tôi đành phải chiều cháu.Nhưng cháu nằng nặc đòi cho kỳ được.
