Trong chương đầu tiên, tôi đã giới thiệu quãng đời lúc anh chị em chúng tôi còn phải dựa dẫm vào cha mẹ và những gì chúng tôi đã trải qua trong thời gian đó.Ông là một học sinh nghèo thích chơi với bộ sưu tập lớn các chú lính đồ chơi của mình.Đó là một rắc rối lớn đấy.Trong 41 năm ,ông vào tù cả thảy 14 lần .Hết sức bình tĩnh,ông cất mẩu tin nhắn vào túi ,hoàn thành bài diễn văn của mình rồi lập tức lao về nhà để nhìn lại lần cuối khuôn mặt của người vợ thân yêu.Khi gặp anh trên đường, lúc nào bạn cũng nghe lời chào hỏi vui vẻ của anh.Sau đó, ông trơ về Banwgkok và bắt đầu làm việc cho một cửa hàng dược phẩm với mức lương 200 bath( 5 đola) một tháng.Ông quyết định thôi việc ở cửa hàng dược phẩm và quay sang bán chất tẩy rửa nhà tắm.Và như Einstein đã nói: “Bên dưới rắc rối là chìa khóa mở ra thời cơ thuận lợi nhất”.Ông làm việc chăm chỉ hơn bất cứ người nào khác và luôn giúp đỡ những người khác chuẩn bị thuốc của mình sau khi đã kết công việc.
