Sẽ thôi cái cảm xúc của tuổi thơ bị tổn thương: Mọi người đều thần kinh, mọi người đều ích kỷ.Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa.Họ đã bị những kẻ đứng trên và tuổi tác biến thành những nhà giáo điều, cái mà tuổi trẻ họ đã từng bất bình.An ủi nhau một chút: Thua thế này công an, cảnh sát đỡ khổ.Nhưng lại muốn súc tích.Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng.Và bạn biết sẽ không ai biết đó là tiếng THÔI mà bạn đã rống lên vừa bực bội vừa ai oán vừa chán nản.Mi thì làm sao điên hoặc chết được.Bây giờ đến tiết mục bể sục.
