Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn.Mà lại nghĩ về con người.Lúc đó, liệu nó đã đủ thông minh để hiểu chưa? Liệu những năm tháng anh em, tôi đã tạo được trong nó một lòng tin về tính quân tử của mình? Khi mà tôi luôn bị hiểu lầm.Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ.Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác.Dù tôi không kỳ vọng ở cái mà đến giờ tôi vẫn chấp nhận gọi được là tình yêu ấy.Tay tiếp tục thả giấy vào.