Tuần sau, tôi đãi khách bữa trưa.Và khi bàn tới điều kiện mở tiệm, ông Fletcher đã phát ra những tư tưởng này:Cha đã coi con như người lớn.Cho nên trước khi vô nhà một thân chủ nào, tôi dừng lại một chút, nghĩ tới tất cả những sung sướng mà trời đã cho tôi.Tôi đe họ nên coi chừng, chứ không thì ngồi tù, vì làm cháy rừng.Vậy mà mỗi tháng ông đọc hết những điều lệ bảo hiểm của công ty ông, tháng nào cũng vậy, hết năm này qua năm khác.Hai mươi bốn thế kỷ trước, Khổng Tử đã giảng tới nó.Rồi ông vừa nhủ: "Tôi yêu khán giả của tôi.Mà nghĩ cho kỹ, chúng ta có gì đáng tự phụ đâu? Bạn có biết ngu xuẩn với thông minh khác nhau sao không? Rất ít: chỉ hơn kém nhau một chút xíu chất i-ốt (iode) trong hạch giáp trạng tuyến của ta.Đó, cái mãnh lực phi thường của lời khen là như vậy, khi nó tự đáy lòng phát ra.