Cũng chẳng cần sách.Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Chúng ta không suy nghĩ.Nhưng xin bạn nhớ, ngay từ lúc đầu, là 90 phút để dành cho sự học, ba phần trong mỗi tuần như vậy, phải là những phút quan trọng nhất, trong số 1080 phút của tuần lễ.Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng.Lý do không phải những tác phẩm trên không nghiêm túc mà vì: tiểu thuyết dở thì không nên đọc, còn tiểu thuyết hay thì làm cho ta đọc một mạch, nhanh như một chiếc thuyền con trôi theo dòng nước, và tới đoạn kết thì ta muốn hết hơi mà chẳng mệt nhọc chút nào.Tôi la lớn lên như vậy.
