Chắc là có những đôi mắt du lịch nhìn ra xa xăm.Bác cũng bị đau chân.Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay.Tôi phải đòi một cuộc sống tiến bộ hơn.Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.Chỉ vì chữ vì mà nhân loại bị ghét lây.Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo.Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau.Để người ta phải nể.Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp.
