Chính nhân quân tử vứt bỏ nó, lũ tiểu nhân cũng không thể dùng nó một cách trắng trợn, dù rằng những khi bị người ta gọi là chuyên gia vỗ mông ngựa thì cũng cảm thấy loại hành vi đó khó chấp nhận.từ đó đủ thấy công việc này khó khăn như thế nào.Họ thu thập nhiều truyền thuyết về các món ăn cung đình soạn thành chuyện, bắt hầu bàn học thuộc lòng, tùy theo loại khách mà giới thiệu khi đưa thực đơn cho khách chọn.Một lần Càn Long đột nhiên hỏi Lưu Dung một câu hỏi hóc búa: "Kinh thành có bao nhiêu người?" Tuy bất ngờ song Lưu Dung rất bình tĩnh, lập tức tâu rằng: "Chỉ có hai người"." Rồi ông nhìn suốt hội trường, nói tiếp: '!Tôi quả không biết anh ta đi theo tôi khắp nơi.Sau vào trong trị trường nông sản thì phát hiện một nông dân bán một chiếc chiếu cóiThật là một bức tranh tuyệt mỹ giống như quang cảnh hôm nay.Anh ta bèn hỏi chủ hiệu: "Đây không phải đồ da thật” Chủ hiệu mỉm cười, mặt không biến sắc, lấy từ trong quầy ra một chiếc túi cho anh ta xem.Cho nên giả sử như anh nghe được lời đồn đại nào đó thì không nên truyền đi.gặp điều phiền toái chỉ có tin lời anh thì mới có lợi ích cho họ.