Vào năm 1954 ,Roger Banister đã trở thành người đầu tiên chạy một dặm không tới 4 phút (3 phút 54,9 giây)Sự thật về thất bại của anh ta không làm tôi thích thú lắm ;nhưng điều mà tôi quan tâm là :Làm thế nào anh ta chấp nhận được thất bại >Ngay sau đó ,anh ta đã làm gì ?Anh ta có thoái chí không?Anh ta có bị trượt dốc luôn không ?Anh ta có kết luận rằng mình đã mắc phải sai lầm trong nghề nghiệp và cố gắng làm điều gì khác nữa không ?Hay anh ấy gắng gượng đứng lên và bắt đầu lại từ đầu bằng cách quyết định quên đi thất bại ?Vợ chồng Coring đã nắm giữ được bí quyết vàng để kinh doanh sinh lợi và đã giám đầu tư vào các lĩnh vực kinh doanh không thuộc truyền thống kinh doanh của mình như kinh doanh bất động sản, tham dò dầu và khai thác mỏ.Nhưng rõ rang nó đã ở đó.Nếu bạn phạm sai lầm,hãy phạm một sai lầm vẻ vang.Cuộc đời chúng ta cũng thế.“Mỗi ngày tôi hút ba gói thuốc lá” bà cụ trả lời.Ông vẫn nghĩ đó là một phần của Ấn ĐộNếu bạn tiếp tục làm những gì bạn vẫn làm, bạn sẽ vẫn đạt được những gì bạn thường đạt.Điều này giống như một người đi đến ngã ba đường và nói :"tôi nên đi đường nào đây,đường này hay đường kia?"Cứ đi đi!Hãy chọn một con đường và đi.