Thậm chí tôi cũng không biết cứu rỗi là cái gì nữa.Sẽ có những lúc năng lượng ấy hạ thấp cũng như lên cao.Loại tâm lý sợ hãi này luôn luôn là sợ hãi một điều gì đó đang xảy ra, không phải là sợ hãi một điều gì đó đang xảy ra ngay bây giờ.Nhưng đừng vội trả lời ngay các câu hỏi này.Bạn chỉ cần quan tâm đến khía cạnh nội tại.Điều quan trọng là những cảm giác ngấm ngầm về sự bất toàn, về nỗi sợ hãi, về sự thiếu thốn, và không thỏa mãn vốn là đặc điểm của trạng thái vị ngã dường như không còn ám ảnh bạn nữa – phải thế không? Chúng tan biến đi hay vẫn tiếp tục hiện hữu bên dưới cái vẻ hạnh phúc bề ngoài ấy?Về mặt tâm linh, cho đến khi tiến đến mức đó bạn vẫn còn vô minh.Tôi thấy được tầm quan trọng tối thượng của cái Bây giờ, nhưng tôi không thề hoàn toàn đồng ý với ông rằng thời gian hoàn toàn là ảo tưởng.Lúc ấy hãy quan sát xem điều gì xảy ra.Dường như chẳng có ai hiểu rõ ý nghĩa của chúng là họ phải sống để thực hiện cuộc chuyển hóa sâu sắc ở nội tâm.