Khởi đầu chương nầy tôi đã nói với bạn.Nhiều bạn trai thành thực, ngoan ngoãn chơi ít lâu với những đồng niên xấu, trở thành gian xảo, cứng đầu.Họ làm sao biết được con cọp thu hình là để vo mồi cho chắc ăn.Bạn trai đã có tật già hàm lại rộng mồm mép hơn.Còn đàn bà bận rộn về chi tiết, thích phân tách, lạc vào phiền toái.Nhưng bản chất củatính nầy là duy nhất .Con cái nên nhớ ơn mẹ mà đừng quên cha.Tuổi hoa niên chiếm cõi lòng, bạn trai bị chìm lặng trong mộng và mộng.Có những chiều thứ bảy, người ta vui như đám giỗ.Chừng nào thất bại ngã ngửa họ kêu trời la lỡ, là tại, là số phận, cơ thời.
