Tôi mượn tờ tiền của một vị nữ khán giả, cho nó vào một phong bì, xáo trộn tất cả lên, rồi xếp chúng thành một hàng.chúng tạo nên khác biệt ở chỗ ta có cô gắng thử làm gì đó hay không.Nhưng tôi lo rằng nếu mình không tiếp tục giữ tinh thần mạo hiểm của mình, thì e rằng mình sẽ mất đi phần thưởng từ sự mạo hiểm của mình, thì e rằng mình sẽ mất đi phần thưởng từ sự mạo hiểm đó.Sự phản ứng giữa người may mắn và người không may thật đáng kinh ngạc.Giờ thì giở qua phụ lục A (ở cuối sách), và nhìn những lá bài ở đó.Đầu chương này tôi đã nhắc tới Clare không may và Erik may mắn.cứ theo đuổi, theo đuổi, theo đuổi mãi và cuối cùng tôi đành nhượng bộ.Điều này cho phép tôi thực hiện một số thay đổi tích cực mà tôi đã dự tính từ lâu.Thế chẳng đưa mình đi đến đâu, mà chỉ tổ làm mình phiền toái thôi, phỏng có ích gì.người thì rũ bỏ bằng cách khóc cho hả dạ, người lại ra sức đấm vào bao cát hoặc gối, người khác nữa lại chạy ra đồng trống và hét toáng lên.