Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất.Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại.Mệt sao cháu còn đi chơi.Người ta, người ta lấy đấy chứ.Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy.Nháy: Chiều đi đá bóng.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức.Có những lúc tổ chim bị gió thổi xuống.Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng.